android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

Cho tôi lại ngày nào (4)
( Tiếp theo phần 3 )
Rồi đá nhận, món giải khát này, nay đã thất truyền.
Mà gỉa như chẳng thất truyền đi nữa, nay có còn chắc cũng ngắc ngoải. Chứ giờ ai còn thèm ba cái món uống kỳ cục ấy nữaNgười bán cái món này phải có một cái bàn bào đá, đá bào nhỏ ra xong, lại được cho vào ly ấn cho chặt, cho chắc, sau đó lại lấy ra, người ta đổ vào cục đá ấy một ly xi rô màu, tùy theo ý thích của khách hàng, nào màu đỏ ngọc phách, màu vàng cam, hay màu xanh bạc hà, màu nào khi ngấm vào ly đá cũng óng ánh đẹp cả. Bọn trẻ chúng tôi trong buổi trưa hè, tay cầm cục đá nhận đưa vào miệng hút một cái, chất ngọt của xi rô được ướp lạnh chảy vào miệng trôi qua cái cổ họng, chạy qua tới đâu thấy mát tới đó. Đời thấy sướng qúa ôi mê ly. Rồi sương sâm, sương sa, hạt é, thêm tí dầu chuối thơm vô cùng, rồi còn đậu đen, đậu đỏ bánh lọc vv, những món mà vừa uống lại vừa ăn, giờ chắc chẳng còn hấp dẫn được ai, nhưng hồi bọn tôi cũng là thèm nhỏ rãi. Còn những miếng soài, miếng ổi, miếng cóc ngâm trong cái bình thuỷ tinh màu vàng óng nữa kia. Thôi chẳng dám tả tiếp nữa đâu, vì chưa gì mà trong miệng đã dầy ứ nước thèm. Thôi đành chiụ vậy để cho tất cả chúng vào trong kỷ niệm. Những kỷ niệm đẹp của cả một đời thơ ngây trong trắng, sống vô lo, chỉ có ăn rồi nghịch, rồi ăn.
Kẹo kéo, kẹo bông với những bàn quay số, đổ hạt me, vừa có tính cách giải trí, vừa có tính cách đỏ đen, bò khô, đu đủ nạo sợi, mía ghim, mía hấp, sôi chè vv. giờ nghe lạ lẫm của một thời xa lắc xa lơ.
Thời chúng tôi nói tới giải trí thì thật là nghèo nàn! Nhà nào khá lắm mới có cái đài (radio) sau này chính phủ họ có phát cho mấy nhà một cái radio mà dân ta hay gọi là máy radio ấp chiến lược. Giữ kỹ lắm. Nhiều người có máy, để cho máy sạch sẽ, họ còn may thêm cái áo bọc cho radio và trang trọng đặt nó lên bàn thờ như một thứ trang sức qúy hiếm. Tối Thứ Bảy, khi đài phát tuồng cải lương nhà có đài người ta đến nghe nhờ cũng đông đúc lắm, hay những chương trình thoại kịch, tao đàn, chèo cổ, những người mê đâu dễ gì quên không ghé nhắc nhở chủ máy mở đài để nghe. Văn nghệ thì họa hoằn một năm mới có một lần, mà chỉ cây nhà lá vườn, còn phim thì lâu lâu có xe chiếu phim lưu động của phòng thông tin đến chiếu, vào những dịp có bầu cử hay những dịp lễ lớn vv. TV. thì mãi sau này mới có.
Chúng tôi những khi rảnh rỗi, tai nghe tiếng loa xa xa từ khu chợ vọng vào, biết là có xe quảng cáo tới, rủ nhau cùng kéo nhau ra chợ để xem. Nào là những xe của nhà thuốc Kim Khuê, Kim Tân chữa bá bệnh, dầu khuynh diệp Bác sĩ Tín, những chiếc xe nhỏ dài có một ông đông y sĩ ngồi chẩn mạch cho bệnh nhân, còn thuốc thì đã chế biến sẵn đóng chai để bán cho khách hàng. Nhiều hãng thuốc không tên tuổi bán đủ mọi thứ thì có thêm màn múa võ hay cho khỉ làm trò để câu khách đến xem, các chú khỉ được mặc quần áo, chạy những chiếc xe đạp con khiến bọn trẻ chúng tôi trầm trồ thán phục. Tôi còn nhớ mãi một kỷ niệm của bản thân về một nhà quảng cáo thuốc. Bữa đó có ông đến quảng cáo thuốc xổ giun, tôi cũng độc chiếc quần đùi đứng xem ông quảng cáo, nghe ông nói hay qúa, đã có một vài tay được bố mẹ đẩy vào cho uống thử, đúng lúc ấy mẹ tôi đi chợ cũng dòm qua, thấy ông quảng cáo mẹ tôi cũng đẩy tôi vào, nhìn cái bụng ỏng của tôi, ông đưa cho mỗi đứa một liều thuốc, cho uống và còn tặng thêm cái kẹo. Uống xong ông tụt ngay quần chúng tôi xuống rồi bảo ngồi ngay xuống đấy. Ông lấy tờ giấy kê ngay phía dưới hậu môn chúng tôi chờ đợi, chúng tôi mặt nghệt ra vì phơi chim cò giữa chợ, và chỉ mấy phút sau. Khiếp, giun trong bụng chúng tôi từng búi quyện vào nhau được bài tiết ra ngoài, trắng phếu cục nào cục ấy như nắm dao, có con còn ngo ngoe coi phát ớn. Chính vì cái sự quảng cáo không công này mà tôi bị bạn bè nó trêu phát khóc.
Ôi kỷ niệm, tất cả đều là kỷ niệm. Lâu lâu nhớ đến tôi lại khe khẽ ca lên câu: Cho tôi lại ngày nào…
| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net