Khi hừng đông ló rạng. Tỏa ánh sáng dịu hiền. Ơn thiêng trời đổ xuống. Trên vùng đất á Châu. Cây Đức Tin trỗi mọc. Cành, lá, chồi, đơm bông. Trên đất mẹ màu mỡ. Gốc rễ được sinh sôi. Phát triển tận chân trời. Để muôn người được hưởng. Hồng phúc của thánh ân. Trong chân lý, hòa bình. Anh với tôi là một. Cùng quê hương chung sống. Cùng lãnh nhận ơn trời. Trên vùng trời Châu Á. Đoàn kết để yêu thương. Khi mặt trời sáng tỏ. Chiếu rõ khắp mọi miền. Anh ở tận trời Đông. Tôi trời Tây đối lập. Cùng hưởng nắng của trời. Ơn trời là của chung. Tôi tiếc thầm trời tối. Anh vui mừng rạng đông. Em thơ khen trời tốt. Chị nói nắng chẳng hung. Cùng chung bầu trời cả. Tất cả là anh em. Thụy Miên.
|