android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

Suy Tôn Một Thiên Chuá …Bị Điên! Trinhan.

Cứ mỗi khi đêm về, cõi tĩnh mịch của hoang sơ lại thôi thúc tâm tưởng tôi hướng về trời cao.

Ngày nay, người ta thích ồn ào nhộn nhịp. Tiếng ồn ào của nếp sống văn minh phố thị hành hạ cái môi trường ban ngày, tiếng ca hát của dàn máy karaoke đắt tiền tra tấn lỗ tai khi đêm về. Và còn nhiều lắm, những tiếng động của vật chất cũng như tiếng gầm của lương tâm thác loạn.

Cũng may tôi vẫn tìm được một nơi có thể giúp mình tĩnh lặng… toàn thân: Trước cái “garde de manger” của nhân loại. Có lúc nào đó bài hát “êm đềm triền miên, nơi nhà Chầu vắng…” đã làm tôi xúc động. Bây giờ có khác. Êm đềm nhưng không vắng lặng. Tôi cứ thấy ồn ào náo nhiệt làm nóng cả người. Ở đây đâu chỉ có tấm bánh mà phải nhờ mầu nhiệm đức tin mới khám phá. Ở đây là cả một thiên tình sử hoành tráng.

Tôi cũng đã từng trải những cuộc tình nóng bỏng. Tôi đã xem những khúc phim tình tứ lãng mạn. Tôi đã đọc những trang tiểu thuyết mà người ta suy tôn những mối tình cao thượng. Tất cả chỉ đem lại sự trống rỗng và ích kỷ. Đoạn kết có hậu là hai người được gặp nhau sau bao gian nan và sống với nhau hạnh phúc. Nhưng rồi khi cuốn tiểu thuyết khép lại, một thực trạng phũ phàng vẫn lan tràn những lừa thầy phản bạn, những mối tình vụng trộm, những chia lìa xót xa…

Tôi chợt nhớ cái nhạc phẩm nào đó hát rằng “người điên không biết nhớ, người say không biết buồn”. Thế là tôi phải kết luận Thiên Chúa mà tôi tin mến đây đã bị điên hoặc quá say rồi!

Một hoàng tử trong cung điện nào đó dám bỏ ngôi báu huy hoàng tương lai để kết hôn với cô gái quê…làm người ta ca tụng. Còn cậu hoàng thiên giới này còn bỏ cả vinh quang bất diệt, vô song, vĩnh cửu…mà đến kết bạn với đám cùng đinh, sánh vai cùng “lũ thu thuế”, bồ tèo cùng cả dân đàng điếm, bênh vực những bà goá mạt hạng. Bạn bè của chàng có 5 cô. Cô đơn, cô quả, cô phụ, cô bần, cô thế. Những bất hạnh mà họ đang oằn vai gánh chịu thì chàng cho là có phúc “phúc cho ai có tinh thần nghèo khó, bị bắt bớ, khóc than lầm lỗi…”.

Các công tử thì thích giao tiếp với giới thượng lưu, ăn uống với bậc vị vọng. Chàng công tử Giêsu này lại “giao du” với đám dân chài thất học, quan tâm tới mấy mẹ già tật bệnh nhiều năm, khen thưởng cô gái điếm trác táng nhất trong vùng, đề cao tên ăn mày ghẻ lở bên hiên nhà phú hộ.

Đúng là cái lối cư xử của “người cõi trên”.

Nhà hàng cao cấp, thấp cấp, bình dân…giờ thiếu gì. Cao lương mỹ vị bởi những tay nghề bếp đẳng cấp đâu khó gì đem lại sự khoái khẩu thoả mãn cho dân nhậu. Chàng Giêsu kia chỉ quảng cáo có một món mà nghe đã thấy ghê : “ăn thịt và uống máu tôi”, lại còn thêm khuyến mại “mới có được sự sống thật”. 

Tôi chợt nhớ có lần Hồng Y Nguyễn Văn Thuận còn kể lể rằng ổng tôn thờ một Thiên Chúa không biết làm toán. Một cây vàng lại không giá trị bằng vài đồng xu từ lai áo của bà goá. Rồi có bà goá (lại goá nữa) kia mất có một đồng, lập tức quét dọn tìm kiếm suốt. Khi tìm được nên mừng quá, làm tiệc đãi hàng xóm (chắc tốn vài chục là ít!). Ổng còn bình luận rằng Thiên Chúa có trí nhớ kém lắm. Tội lỗi thiên hạ tày trời đáng chém đầu là khác, thế mà trong nháy mắt đã quên hết: tội con đã được tha, hãy về bình an. Thiên Chúa đây cũng chẳng có lý luận “logic” là mấy. Cả đàn chiên cừu béo tốt thế mà chỉ “lạc” có một con. Theo tôi thì lỡ mất có một thì đâu có bằng 99 con còn lại. Vậy mà Người Chăn Chiên lại bỏ cả bầy ở đó mà không nghĩ rằng chó sói, ăn trộm đang quanh quẩn ở đó, cứ lẫm lũi đi tìm cho được con chiên lạc kia. Và rồi cũng ăn mừng …cách vô duyên như chuyện thằng con đi hoang trở về vì hết đất sống, như chuyện một người tội lỗi hối hận quay về làm cả thiên đàng mở hội !

Và lòng tôi lại cũng náo động theo tiếng ca hát đàn xướng tưng bừng kia, quên luôn mình đang trong một khung cảnh tĩnh mịch của trời khuya.

Trong thinh vắng của tâm hồn, tôi gặp gỡ được sự sinh động của tình yêu. Không phải thứ tình yêu mà người ta chỉ đề cập đến một chàng trai và cô gái. Nó cao hơn nhiều, sinh động hơn nhiều, tình tứ hơn nhiều, lãng mạn hơn nhiều, say đắm hơn nhiều…nếu chưa muốn nói là tuyệt đối. Rất cao nhưng lại rất gần. Ngay chung quanh tôi, ngay nơi bản thân tôi, ở trước mặt tôi và thẩm thấu trong từng tế bào, từng giọt máu của tôi.

Tình yêu của Đấng chỉ biết yêu. Tên là Tình Yêu (Deus Caritas est). Một Thiên Chúa bị điên. Sự điên rồ của Thiên Chúa là hạnh phúc cho cả nhân loại. Cả kho khôn ngoan của nhân loại cũng không sánh bằng chút điên rồ của Thiên Chúa. Đó là tất cả ý nghĩa của chữ yêu: yêu tha thứ, yêu nâng đỡ, yêu chung sống kể cả khi bị phản bội: “tội lỗi đầy tràn thì ân sủng chứa chan”, yêu đến tặng luôn cả sự sống quý hoá, tặng thêm cả thịt – máu làm đồ ăn đồ uống, yêu hôm nay và mãi mãi…Cách riêng là cho chính tôi, con người của yếu đuối và tội lỗi! Hơn ai hết, tôi phải quỳ gối suy tôn và cảm nghiệm sự điên rồ cao cả của Thiên Chúa ngay trong đời tôi.

8/7/08

| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net