Dấu phẩy...
Tay phú hộ kia goá vợ và có hai người con, một trai một gái. Cháu gái lớn đã lập gia đình, còn người con trai thì hãy còn nhỏ. Ông bị bịnh nặng. Thấy mình khó qua khỏi, ông biết nếu mình qua đời, người con trai sẽ rất khổ vì biết tính người con rể không được tốt. Ông bèn thảo một chúc thư đưa cho con rể với lời dặn ráng lo cho em ăn học. Chúc thư viết rằng: “Gia tài để lại cho con rể người dưng không được dành.” Nhờ không có chấm phẩy gì đó chen vào, nên người anh đã cố nuôi cho em đi học đàng hoàng. Khi người em đã học hành thành tài, mới đòi gia tài, người anh đưa chúc thư ra. Người em xem xong, dùng bút phẩy thêm một nét khiến người anh cứng họng. Bản di chúc giờ như sau: “Gia tài để lại cho con, rể người dưng không được dành.” Sưu tầm. |