Sáng nay đi chợ trời. Trên nắng dưới là người. Mũ xoè vành che tóc. Kiếng mát đen con ngươi.
Ai trông mặt cũng tươi. Hết nói lại nhoẻn cười. Hàng hoá bày khắp chốn. Người mua bán như rươi. Cũ mới không cần biết. Cứ rẻ ôm về người. Khoe bạn bè tức tưởi. Cái này off tám mươi. Khuân, ôm rồi vác xách. Mồ hôi vã khắp người. Đứng nhìn thiên hạ bán. Mua rác về nhà chơi! Cứ tưởng mua dùng được. Ai dè hàng hết thời. Mấy anh tây bán ế. Mặt chảy như đười ươi! Đứng ngắm người, chờ vợ. Tôi cũng bán nụ cười. Bảo Chi. |