android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

Tâm sự cùng những người bạn trẻ. Độc Đinh.

Giỏi & chịu khó nhưng sao vẫn chưa giàu?

Tháng rồi tôi được mời đi dự tiệc cưới con của một người thân quen, thiệp mời 18h nhưng mãi đến gần 20h mới vào tiệc, rồi sau đó thì là nghi thức khai mạc của gia đình, các linh mục chúc mừng, bà con rồi cả những người quen, như sợ mình không được vào film nên cũng xin lên chúc mừng, khi mời linh mục lên ‘ban phép của ăn’ cũng mất ít phút, đến khi cầm đũa thì thức ăn đã nguội ngắt!

Có mấy người bản xứ họ cũng tỏ ra không hiểu và họ nói quý vị lãng phí quá. Chúng ta thử làm một con toán, với buổi tiệc khoảng 300 người, trễ mất hai tiếng thì chúng ta đã mất đi 600 giờ, mà thời gian là tiền bạc, nếu tính chi ly thì chúng ta đã lãng phí bao nhiêu? Rồi tới phần ca nhạc sau phần giới thiệu ban nhạc sống chơi hết công suất, còn người hát thì cứ hát, thực khách phải “hét” lên để tâm sự với nhau, chưa kể thực khách thì cứ dô dô, có mấy vị lớn tuổi cứ phải bịt tai để khỏi bị nhức óc, thật tội nghiệp!

Đám tiệc nào cũng gần như nhau từ nghi thức, trang trí, ca hát, đồ ăn, thức uống thì dư thừa, thực đơn hàng chục món, nhưng mới ăn đến món thứ tư là đã ứ hự, rồi đến cuối tiệc những người thân quen dọn dẹp thấy dư, uổng phí lại chia nhau mang về nhưng khi mang về cũng phải đổ bỏ! Còn thức uống cũng vậy, không uống được thì để đó, đừng khui ra, tiền cả đấy, chứ bia rượu rót ra đầy bàn rồi bỏ đi! Trong nhiều bữa tiệc mừng xuân cũng vậy, khi người bản xứ họ dọp dẹp, thấy bia dư đổ dồn lại hàng chục lít, họ không hiểu nổi cách tiêu xài của dân mình.

Tiệc tùng cứ thi nhau tổ chức: hết mừng thọ đến kỷ niệm thụ phong, quan thầy, ngày cưới, tân gia, giỗ chạp, sau buổi họp cũng “mừng họp mặt,” đông thì mướn hội trường, ít thì tại gia, tổ chức ở đâu cũng ăn uống linh đình. Tiệc tùng cứ thi nhau tổ chức, tiệc sau đông và xôm tụ hơn tiệc trước, cứ mỗi lần đi dự tiệc là giảm thọ thêm một chút, có nhiều người làm khổ mình chưa đủ lại còn làm khổ người khác như hát karaoke không đúng nhạc điệu, say xỉn nói năng mất lịch sự, ói mửa!

Lâu nay hầu hết chúng ta đều nghĩ dân Việt mình giỏi mà chưa giàu là vì quản lý kém, điều này không sai nhưng chỉ đúng một nửa, nhưng phần còn lại do mình tự làm nghèo mình bằng ý thức và vô thức, từ thói quen xài giờ dây thung, đến chuyện ganh tỵ, lấn đường giành chỗ nhất, tranh chức, giành tiếng, quán nhậu ở khắp nơi, giờ nào cũng có khách. Ngay sáng sớm đã “một xị với lòng heo tiết canh”, trên lãnh vực giao thông thì xe lớn ép xe nhỏ, vượt đèn đỏ, chạy lấn đường, gây tai nạn làm hư hại phương tiện, gây tàn phế cho dân mình, mà con người là vô giá, rồi cố tật ở đâu cũng xả rác, rác nhỏ làm mất vệ sinh, vẻ đẹp, rác lớn làm tắc cống rãnh, giòng sông *mà tiêu hao bao nhiêu thời gian, tiền bạc của chung lãng phí, rồi cũng từ cố tật ích kỷ mà xảy ra bao chuyện, như ăn cắp vặt từ của cải, thời gian đến chất xám, gây ra bao vụ đánh, cãi nhau, kiện tụng ra tòa.

Chúng ta đang ở trong những ngày cuối năm, chuẩn bị cho lễ Giáng sinh, tết tây, tết ta dĩ nhiên là có nhiều tiệc tùng, họp mặt, khi ăn uống chúng ta hãy nghĩ đến những người khác, gần thì đồng hương Việt nam cũng hàng triệu người vẫn không đủ ăn mặc, hàng chục ngàn các em đang ở tuổi đến trường phải bỏ học hay vừa học vừa phải vất vả kiếm thêm, hay xa hơn là trên thế giới hiện vẫn có gần một tỷ người trên sáu tỷ thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu nước uống, bệnh tật, mà chỉ cần một đô la thôi thì ba em có nước sạch để uống (nguồn của Unicef).

Riêng về Giáo hội Công giáo, chẳng phải vô tình mà mẹ giáo hội dành bốn tuần lễ mùa vọng để cho con cái mình “dọn đường cho ngay thẳng, chỗ gồ ghề hãy san cho phẳng” để đón mừng Nguồn sáng, ơn cứu độ của muôn dân, chúng ta phải dọn sạch, vứt bỏ những tỵ hiềm, bất công, bằng những cử chỉ yêu thương, việc làm bác ái, chia sẻ những khổ đau, biếu tặng cả vật chất, cho anh em túng thiếu hơn để chuẩn bị đón mừng và cộng tác vào nguồn ơn cứu độ, “Chúa sinh ra con, không cần có con. Nhưng muốn cứu độ con, lại cần có con” (thánh Augustino), có nhiều người hàng ngày nói những lời đạo đức nhưng cuộc sống lại khác hẳn để sinh ra những hiểu lầm, nghi kỵ! Ai cũng biết lời nói phải đi đôi với việc làm và “những lời nói vô ích sẽ bị phán xét.” Hãy cẩn thận, vì những vật chất chúng ta đang có là do Chúa ban, nếu chúng ta phung phí và không làm lãi ra, cũng sẽ bị phán xét (dụ ngôn những nén bạc) và nếu chúng ta không giúp những người cần đến chúng ta, thì không được chúc phúc mà còn bị luận phạt vì “những gì các con làm cho những kẻ bé mọn nhất là làm cho chính ta,” và “hỡi những người được chúc phúc hãy vào nước của cha ta vì khi ta đói các người đã cho ta ăn, ta khát các ngươi cho ta uống.” những câu như: “luôn có những người cần đến chúng ta và không ai nghèo đến nỗi không có gì để cho ngươì khác, chẳng lẽ chúng ta nghèo không có nụ cười để cho đi,” khiến chúng ta phải suy nghĩ .

Câu hỏi là chúng ta thông minh, đất nước đầy tài nguyên, người dân chịu khó, cần cù làm việc nhưng vẫn chưa thật giàu, đặt ra câu hỏi có nghĩa là chúng ta đã tự trả lời.

Xin kính chúc qúy đồng hương một mùa Giáng sinh đầy thánh đức và một năm mới vui khỏe & hạnh phúc.

“Bùi chu hai tiếng thân thương, Vừa nghe đã thấy quê hương bên mình.”

Viết để  nhớ Bùi chu  mùa vọng 2008.

Độc Đinh

 

 

 

| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net