android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

AI NÓI KHÔNG CÓ NƯỚC MẮT KHI CHƠI BÓNG?
"Việc xây dựng tính cách bắt đầu từ thời thơ ấu và tiếp tục cho đến khi chúng ta chết"
(Eleanor Rosevelt)


Đội bóng của chúng tôi đang thi đấu với một đội bóng để tranh hạng ba. Tôi khá vất vả trong vị trí cầu thủ bắt bóng và chúng tôi đang dẫn trước. Tuy nhiên hai đầu gối của tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu . Tới cuối lượt chơi thứ hai, chúng bắt đầu đau nhói lên.

Tôi từng bị bong gân đầu gối, và ngày hôm đó, tôi thật sự không thể chịu đựng thêm cơn đau nào nữa . Thế là tôi đi cà nhắc đến chỗ ông trưởng đội bóng, người cũng là cha tôi, để nói rằng đầu gối tôi đau ghê lắm. Tôi hỏi cha tôi là có thể đưa cầu thủ bắt bóng dự bị - là Jill – vào thế chỗ tôi cho đến cuối trận đấu được không. Cha tôi gọi Jill ra khỏi hầm và bảo nó chuẩn bị mang găng vào .

Một trong các huấn luyện viên nghe lỏm được câu chuyện bèn chạy tới . Tôi chắc chắn ông ta rất tức giận trước quyết định của cha tôi, vì ông ta đang xịt khói ra như ấm trà đang sùng sục sôi trên bếp.
Ông ta quát vào mặt cha tôi:
- Anh điên rồi hả ? Jill không thể bắt bóng được. Ngón tay nó bị một vết đứt khá sâu!
Cha tôi giải thích với huấn luyện viên về đầu gối của tôi . Ông ta thô lỗ hét to lên:
- Thì sao nào?
Rồi ông ta giận dữ bước về phía tôi . Mặt ông ta đỏ bừng, và tôi có thể nghe được nhịp tim của tôi đập thình thịch trong lồng ngực.
Huấn luyện viên quát một tràng:
- Em nên mang đôi găng tay vào và trở về vị trí của em ngay! Nếu không, tôi thề rằng đây sẽ là mùa bóng tồi tệ nhất trong đời em! Trận nào cũng vậy! Trận nào em cũng than thở về đầu gối của em! Nếu đầu gối em đau như vậy, tôi không hiểu tại sao em vẫn còn chơi bóng được! Rõ ràng em chẳng phải là cầu thủ giỏi rồi!
Tôi không ngờ huấn luyện viên có thể nói với tôi những lời nói đó . Quá kinh ngạc, tôi chỉ biết nấc lên qua làn nước mắt:
- Em xin lỗi . Nhưng đầu gối của em đau lắm. Nếu tiếp tục chơi nữa, chắc em quỵ xuống mất.
Ông ta vẫn to tiếng:
- Thì sao nào! Bộ em tưởng tôi quan tâm hả?
Tới lúc này thì tôi bật khóc thật sự . Huấn luyện viên hầm hầm bỏ đi, miệng liên tục gầm gừ điều gì đó, mặc kệ tôi đứng lại với nước mắt dàn dụa .
Tối hôm đó, tôi nằm trên giường và trằn trọc suy nghĩ . Rồi một câu hỏi quan trọng nảy ra trong đầu tôi . Tôi tự hỏi rằng: Tại sao tôi nên tiếp tục chơi bóng trong muà này nếu tôi thậm chí không nhận được một chút tôn trọng nào?

Rồi, từ đâu đó trong sâu thẳm của tâm hồn, tôi tìm thấy câu trả lời .
Điều huấn luyện viên nghĩ về tôi không quan trọng, mà điều tôi nghĩ về bản thân mình mới là quan trọng. Tôi yêu môn bóng mềm, và tôi có quyền chơi bóng, mặc dù tôi không phải là cầu thủ bắt bóng giỏi nhất thế giới . Điều đó không biến tôi thành kẻ thất bại . Tôi sẽ đánh mất lòng tự trọng của tôi . Không một ai, kể cả huấn luyện viên, có thể bắt buộc tôi nghỉ chơi bóng. Bây giờ, để trở thành người chiến thắng, điều duy nhất tôi phải làm là tiếp tục có mặt trên sân, mặc kệ hai đầu gối đau nhức. Và tôi sẽ làm điều đó.

Amy Severns, 12 tuổi
(Bích Nga tuyển dịch)
EnTi Phạm sưu tầm
Bài do TRÂM NGUYỄN gửi đăng
| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net