android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

BÀI TẬP NHỎ
"Có hai điều quan trọng mà tôi học được:

Một, bạn cho bản thân uy quyền và sức mạnh thế nào thì bạn sẽ được uy quyền và sức mạnh thế đó. Hai, phần quan trọng nhất trong bất cứ mọi nỗ lực là bước đi đầu tiên, có quyết định đầu tiên"
(Robyn Davidson)

Đối với tôi, cảm giác thất bạn trên đường đua và trong đường bơi ở trại hè là điều bình thường. Bốn trại hè đã sẵn sang dẫn dắt đội của họ lên nhận vòng nguyệt quế và chiến thắng. Không phải tôi . Tôi quá nhỏ bé để làm thành một thủ lãnh và quá ốm yếu để làm một vận động viên. Tôi biết điều này vào năm tôi 12 tuổi, bởi vì anh phụ trách trại hè và bạn bè thường nhắc tôi nhớ mỗi khi họ có dịp. Bởi vậy, mỗi khi trại chúng tôi cần một vận động viên hạng tư trong vòng đua hai dặm quanh bờ hồ, thì tôi không phải là đứa được chọn đầu tiên.

Tôi trốn trong bóng mát của cây thích khi họ gọi tên các vận động viên chạy đua . Người tôi căng ra khi nghe anh phụ trách gọi to:

- Noah! Noah đâu rồi? Nó được tham gia cuộc đua này!
Anh phụ trách là Bronto. Tên thật của anh là Alan Bronstein, nhưng mọi người đều gọi anh là Bronto. Anh nhìn thấy tôi ngồi dưới cây thích bèn cầm khuỷu tay tôi kéo lên. Anh có sức mạnh phi thường, thành ra tụi nó gọi anh là Bronto cũng đúng thôi . Anh nói với tôi:
- Noah! tụi tao cần một đứa 12 tuổi – chưa tham gia vào các cuộc đua nào - để chạy vòng đua 2 dặm.
- Nhưng anh đã có 3 đứa rồi.
-Tụi tao cần 4 lận. Mày tham gia đi.
Bronto đẩy tôi một cái để tôi tiến về mức xuất phát. Cố gắng để tự bảo vệ mình khỏi bị nỗi sỉ nhục khi chạy về mức hạng tư, tôi van nài anh:
- Nhưng em không biết con đường vòng quanh hồ!
Bronto mỉm cười:
- Mày cứ tham gia đi . Cứ chạy theo thằng Craig.
Craig là bạn tôi và là vận động viên chạy nhanh nhất trong trại chúng tôi . Sau đó Bronto nói tiếp:
- Khi mày tới được khúc ngoặt cuối cùng, cứ việc gằm mặt xuống đất mà chạy về đích cho tao .
Ở mức xuất phát, tôi đứng cạnh Craig mà hai chân run như cầy sấỵ
- Vào vị trí ……..chuẩn bị …….
Tiếng súng vang lên và 16 thằng nhóc chúng tôi xuất phát. Khi đôi chân xủi bụi tung lên trên con đường đất dơ bẩn dẫn tới bờ hồ, tôi quyết tâm không để lạc đường. Tôi cứ bám theo gót chân của Craig. Hình như có phần bám gần nó quá nên tôi nghe nó la lên với tôi:
- Mày lùi lại đi!
Tôi lùi lại . Có hai đứa qua mặt tôi, nhưng tôi vẫn dán chặt cặp mắt vào Craig.
Tôi bắt đầu cảm thấy mệt. Khoảng cách giữa tôi và Craig càng lúc càng rộng hơn. Chúng tôi rời con đường đất bụi rẽ vào con đường trồng nhiều cây, đánh một vòng quanh bờ hồ để quay về cánh đồng. Qua những thân cây, tôi thấy Craig vấp chân và ngã song xoài. Một vận động viên của trại khác qua mặt nó .
Chỉ một lát sau, Craig đứng dậy và tiếp tục chạỵ. Nó hét lên với tôi:
- Coi chừng rễ cây đấy! Chúng trơn lắm!
Cố gắng điều khiển cho đôi chân tiếp tục chuyển động, tôi nhìn xuống đất và thấy một rễ cây to bị tróc hết vỏ ra. Tôi nhảy vọt qua nó. Năm mươi mét sau đó tôi cảm thấy bứt cả hơi, nhưng tôi đã lên được ngọn đồi đang phơi mình trong ánh mặt trời ấm áp. Cánh đồng vàng rực nắng mở rộng ra trước mặt tôi . Mọi năng lượng của tôi đã được xử dụng gần hết. Nhìn về phía trước, tôi sẵn sàng thấy đám vận động viên đã về tới đích, sẵn sàng quỵ chân xuống đất và bỏ cuộc. Nhưng thay vì thấy 15 đứa như tôi tưởng, tôi chỉ thấy có 3. Đám đông reo hò dữ dội, nhưng tôi có thể nghe tiếng Bronto quát lên:
- Chạy đi! Chạy đi!
Tôi cúi gằm đầu xuống và bắt buộc đôi chân guồng lên. Tôi không nhớn nhác nhìn về phía trước, cũng không sớn sác nhìn ra phía sau. Tôi cảm thấy mình tự do như cánh chim. Không ai nói với tôi rằng tôi phải là cái này, không phải là cái kia . Cặp chân tôi chạy vun vút chống lại bộ não của tôi, và tôi đã chiến thắng.
Tôi không biết mình vượt qua mức đến hồi nào. Bronto ôm chầm lấy tôi và tôi quỵ xuống, mệt nhoài, nhưng sung sướng vì đã hoàn thành nhiệm vụ. Rồi tôi nhận thấy Bronto không chỉ dựng tôi đứng lên, mà anh ấy còn ôm ghì lấy tôi nữa!
Bronto la lên bên tai tôi:
- Mày đã bay! Trời ơi, mày đã bay như chim! Mày về hạng nhì! Mày qua mặt được hai đứa kia!
Bạn bè vây kín chung quanh tôi. Đứa vỗ vai, đứa vỗ lưng, đứa xoa đầu, đứa đập tay vào tay tôi ......Tôi đã về nhì. Đương nhiên Craig về nhất, nhưng tụi nó nói Craig về trước tôi chỉ một bước chân!
Họ trao tặng tôi dây nơ đỏ dành cho hạng nhì. Mặc dù tôi là kẻ chiến thắng, mặc dù tôi nhận được nhiều lời khen tặng, phần thưởng quý nhất của tôi là tôi bước đi với sự tự tin. Tôi phát hiện ra rằng, tôi có thể làm được rất nhiều việc nếu tôi đặt hết sức mạnh và sự cố gắng vào đó.

Sau cuộc đua, tôi không có dịp nói lời cảm ơn với anh Bronto. Nhưng trong những cuộc đua tiếp theo, tôi thấy anh đứng bên bờ hồ. Anh đang huấn luyện cho một đứa trẻ nhút nhát - sắp sửa tham gia một cuộc bơi tiếp sức tự do. Tôi chạy tới để động viên nó. Có sự huấn luyện của Bronto, tôi tin chắc đó sẽ là một cuộc đua tuyệt vời khác cho trại của chúng tôi.

 
Noah Edelson, 13 tuổi
(Bích Nga tuyển dịch)
Bài do TRÂM NGUYỄN gửi đăng

| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net