android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

Câu chuyện cầu nguyện
Chuyện do Đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận kể lại.
Khi tôi được thả về, thì có rất nhiều người nhận xét rằng ít nhất trong thời gian đó tôi có nhiều thì giờ để cầu nguyện! Không có đơn giản như qúi vị tưởng đâu. Chúa cho tôi thấy sự yếu đuối tinh thần cũng như thể xác của tôi. Thời gian trôi qua rất là chậm chạp ở trong tù, đặc biệt là khi bị giam cô lập. Một tuần, một tháng, hai tháng đã là qúa lâu, nhưng khi kéo dài trong nhiều năm thì trở thành vô tận! Đã có những ngày mà tôi không thể đọc lấy một kinh nào. Tôi liên tưởng đến câu chuyện của cụ già Jim. Cứ mỗi ngày vào 12 giờ trưa, cụ Jim vào nhà thờ và sau không qúa hai phút lại ra về. Người giúp việc nhà thờ thấy vậy thắc mắc. Một hôm, ông ta chận Jim lại và hỏi:
“Ông đến đây hằng ngày để làm gì?”
“Tôi đến để cầu nguyện”
“Không thể được. Chỉ trong hai phút thì ông có thể cầu nguyện được gì?”
“Thưa tôi dốt nát; tôi cầu cùng Chúa theo lối của tôi.”
“Nhưng mà ông nói gì?”
“Tôi nói,’Giêsu ơi, Jim đây và tôi đi ra.”
Năm tháng trôi qua. Cụ Jim càng gìa, lâm bệnh và vào nhà thương thí.
Sau một thời gian, lúc ông sắp từ trần thì linh mục và y tá ở cạnh giường bệnh.
“Ông Jim, ông có thể cho chúng tôi biết tại sao từ ngày ông vào điều trị tại đây, tất cả đều biến đổi tốt đẹp? Mọi người trở thành vui vẻ và thân thiện hơn không?
“Tôi không biết. Khi tôi còn đi đứng được, thì tôi đi vòng quanh thăm viếng mọi người, trò chuyện hỏi thăm đôi chút. Khi tôi nằm liệt, thì tôi gọi điện thoại cho mọi người từ giường tôi, cười đùa và làm cho họ vui sướng.Jim lúc nào cũng vui tươi.”
“Nhưng tại sao lúc nào ông cũng vui tươi?”
“Khi mà qúy vị được thăm viếng hàng ngày thì qúy vị sung sướng phải không?”
“Đúng vậy. Nhưng ai đến thăm viếng ông? Chúng tôi nào thấy ai đâu.”
“Chúa Giêsu. Ngài đến thăm tôi mỗi ngày vào lúc mười hai giờ trưa.”
“Và ngài nói gì cùng ông?”
“Chúa bảo, Jim ơi, Giêsu đây.” Lúc lâm chung, người ta thấy ông Jim nỏ một nụ cười thật lớn và ra dấu mời một người nào đó ngồi xuống trên chiếc ghế bên cạnh giường ông. Sau một vài giây phút, ông lại mỉm cười, nhắm mắt và tắt thở.
Bài do THẢO MY gửi đăng
| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net