android mobil gas station locator huntington park mobile spy free download tamil songs divx yahoo stat tracker app android logiciel télécharger pc spy mobistealth monitoring software

Máy tính bảng Máy tính bảng giá rẻ

dao tao ke toan

| Chúc Mừng Cộng Đoàn | Tin tức | Thư đi, tin lại | Diễn đàn | Tâm tình | Giới thiệu | Góc vui cười. |
 

Home
Bùi Chu Ngày Nay
Bùi Chu Ngày Xưa
Những Người Đáng Nhớ
Kể Chuyện Ngày Xưa
Lịch sử Giáo Xứ Bùi Chu
Giáo Dục Con Cái
Sức Khỏe
Chúc Mừng
Chia Buồn
Trang Thơ
Sống Đạo Giữa Đời
Tin Mừng
Chuyện bốn phương
Trang đặc biệt.
Hình ảnh về Bùi chu
Tuổi trẻ hôm nay

 

Lượt người truy cập

 

NHỮNG CON CHÓ ĐƯỢC NÓI ĐẾN TRONG KINH THÁNH
(Chú thích: Những lời mạn đàm trong bài viết này là có thật và viết vui để mừng Xuân, không phải lời giải thích Kinh Thánh)

Chó là thú vật quen thuộc của mọi gia đình và có nhiều lợi ích cho con người. Chó cũng có những đóng góp rất tốt cho con người mà ai cũng biết như giữ nhà, săn bắt mồi, kéo xe trượt băng tuyết, tìm người, truy lùng thuốc phiện v.v… Và những đặc tính rất tốt như trung thành, hiểu ý chủ, vâng lời, biết sợ chủ, biết mừng chủ v.v…

Sống ở Mỹ và lần đầu tiên khi nghe người Mỹ gọi con chó là “bạn thân nhất của con người” (men’s best friend) tôi thầm cười trong bụng và tự nghĩ: bộ không còn ai chơi làm bạn nữa hay sao mà đi làm bạn với mấy con chó? Thế nhưng khi nhìn những hình ảnh thực tế trong cuộc sống thì câu nói trên có nhiều trường hợp là không quá lời và có thể một lúc nào đó còn rất đúng nữa.

Nhà tôi ở gần khu hưu dưỡng của người Mỹ cao niên, thỉnh thoảng lái xe trên đường phố vượt qua những chiếc xe chạy chậm tôi nhìn qua xe bên cạnh thì thường bắt gặp một bà Mỹ già lái xe với con chó ngồi ở ghế kế bên. Điều lạ là tôi thường thấy mấy bà già lái xe có chở chó nhiều hơn mấy ông. Có thể nói tỷ lệ này rất cao lên đến 90% (?). Có lẽ Chúa thương “gọi mấy ông” về sớm hơn là mấy bà chăng? Rồi một vài lần khác khi dừng xe ở các đèn đỏ, tôi thấy người mù được con chó dẫn đi ngang qua đường. Con chó rất khôn biết khi nào đèn xanh, hướng phải đi để dẫn chủ băng qua đường. Cách đây ít lâu báo chí có đăng tin tức về một con chó biết gọi số 911 (số điện thoại khẩn cấp gọi cảnh sát hay xe cứu thương) rồi sủa tín hiệu kêu cứu vào điện thoại khi thấy người chủ của nó té ra khỏi xe lăn nằm bất tĩnh. Đúng là con chó từ là “bạn thân nhất của con người” (men’s best friend) trở thành “anh hùng của con người” (men’s super hero). Rồi chưa hết, có lần gia đình tôi ra bãi biển chơi, tôi thấy có người hình như bị mù vì anh đeo kính đen, anh ăn mặc rách rưới thổi sáo để xin bố thí của khách qua đường. Bên cạnh chiếc mũ để đựng tiền mà khách qua đường bố thí cho, có một con chó ngồi kế bên … giữ của. Bỏ tiền vào mũ thì được, chứ lấy tiền từ mũ ra thì không phải sợ người thấy mà phải coi chừng… chó!

Những con Chó "tốt" được nói đến trong Kinh Thánh 

Trong Kinh Thánh có nhiều hình ảnh về con chó được nói đến như: chó sói (St49,27), chó chết (1Sm24,15), chó ăn thịt (1Vua14,11), chó liếm (1Vua21,19), chó canh chừng (Gióp30,1), chó rừng (Gióp30,29), chó nhà (Hc13,18), chó tru và chạy rông (Tv59,7), chó câm (Is56,10), chó đói (Is56,11), chó hoang (Gr50,39), chó con (Mt15,26), chó má (Phip3,2). Đa số là những hình ảnh hay con chó xấu mà ngày Xuân không nên bàn tới vì sợ rằng…. xấu cả năm (?). Vậy xin được mạn đàm về những con chó tốt.

1- Con chó đi theo Thiên sứ Gabrien và Tôbia (Tb6 và 11) 

Tôbia 6,1 Chàng thanh niên ra đi, thiên sứ cùng đi với cậu, con chó cũng ra đi với cậu và cùng đi với hai người. Vậy là cả hai cùng đi, và đêm thứ nhất, họ qua đêm bên bờ sông Tích-ra. 

Trong chương 6 đến chương 11 của sách Tôbia, con chó đã cùng đi với Thiên sứ Gabrien và Tôbia tới nhà Xa-ra, một cô gái khôn ngoan, cam đảm và rất đẹp con của ông Ra-gu-ên. Cô này theo Kinh Thánh nói thì rất đẹp nhưng có số “sát phu” thứ thiệt nói theo kiểu nhân gian. Xem ra người mang tên Xa-ra là người có những vấn đề trắc trở trong cuộc sống. Bà Xa-ra vợ ông Áp-ra-ham bị sao quả tạ chiếu ngay đường sinh con đẻ cái. Bà đã chẳng có con cho mãi tới khi về già mới được Chúa ban cho. Còn cô Xa-ra trong sách Tôbia cũng có vấn đề trong đường tình duyên, có lẽ tại vì cái tên của cô là Xa-ra, hiểu theo nghĩa “đơn sơ” là tránh xa ra kẻo khốn!... Số là Cô Xara đã được lần lượt gả cho bảy chàng khôi ngô, tuấn tú rồi, và tất cả những chàng đến với cô đều đã chết trong đêm động phòng hoa chúc: tức là lúc đến bên nàng thì họ đều... bỏ mạng bên nàng (Tôbia 6,14). Nên khi Thiên sứ Gabrien nói với cậu Tôbia là cậu sẽ cưới cô Xa-ra làm vợ thì cậu đã khớp run người lên. Biết đâu cậu lại trở thành kẻ nạp mạng thứ tám chăng? Thế nhưng thiên sứ đã chỉ cho cậu dùng gan và tim cá đặt trên than của lư hương để khói sẽ đẩy lui thần chết đi xa. Nghe điều này có vẻ nhảm nhí nhưng là điều nói trong Kinh Thánh. Trong đêm đầu tiên của đôi tân hôn, mọi gia nhân kể cả ông bố vợ đều hồi hộp chờ đợi xem có chuyện gì xảy ra không cho số phận của chàng Tôbia. Ông Ra-gu-vên cha vợ chàng còn yếu đức tin hơn nữa, ông sai gia nhân đi đào huyệt sẵn để chờ sáng ra là mang xác chàng rể Tôbia đi chôn, vì ông biết con ông thuộc loại sát phu ‘cực kỳ’ nổi tiếng. Thế nhưng trong đêm động phòng, Tôbia và Xa-ra đã không làm gì ngoài việc chúc tụng và dâng các ước vọng lên Thiên Chúa. Chúa đã nhận lời cầu xin của họ và cậu Tôbia đã thoát ách tử thần. Chàng đã được sống để làm chồng người đẹp Xa-ra!

2- Con chó trong dụ ngôn La-da-rô nghèo khó (Lc16,19-31) 

Luca 16,19-22 "Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. 

Ngoài những con chó trở thành “bạn thân nhất của con người” (men’s best friend) hay trở thành “anh hùng của con người” (men’s super hero) như lời bàn ở trên. Con chó ở trong dụ ngôn La-da-rô này lại đóng vai trò của người bác sĩ, y tá để xoa dịu các vết thương, liếm bớt mủ hay gãi cho đã ngứa các vết thương! Con chó trong dụ ngôn này chỉ nhìn theo những khía cạnh thực tế thôi thì cũng hơn người nghèo, bệnh tật Ladarô nhiều lắm. Ít ra là con chó này còn được ngủ trong nhà của chủ, còn La-da-rô phải nằm ngoài cổng. Còn nữa, chó của nhà giàu thì có đồ ăn riêng chứ đời nào phải ăn những đồ dư thừa như La-da-rô. Ông nhà giàu kia có mắt nhưng đã làm ngơ một La-da-rô đang chờ ăn thừa ở dưới bàn của ông và rồi ông đã trả giá rất đắt cho cái mắt làm ngơ của ông. Khi ông từ giã kiếp sống vương giả trên trần gian này, ông ngước đầu lên nhìn thấy La-da-rô trong lòng tổ phụ Apbraham nơi cõi phúc và ông đã xin La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi ông cho mát; vì ông bị lửa thiêu đốt khổ lắm, nhưng đã bỏ lỡ cơ hội “Mùa Xuân Con Chó” mất rồi.

3- Lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn (Lc15,21-28) 

Lc15,27-28 Chúa Giêsu đáp: "Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con." Bà ấy nói: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống." Bấy giờ Đức Giê-su đáp: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy."

Đọc qua câu chuyện này, tôi phải phục đức tin của bà xứ Ca-na-an này. Nếu tôi là người tới xin ai làm phúc mà được trả lời như thế, chắc vì tự ái xác thịt con người, tôi đã bỏ đi mất, tủi mà khóc thầm trong lòng hay có chết cũng chẳng thèm xin. Ai nuôi chó cũng thích chó cả nhưng khi có ai nói mình là “chó” thì e rằng… tiếng pháo bật nổ không đợi phút giao thừa. Bà xứ Ca-na-an vì đã nhận biết ra được Người mà bà đang xin làm phúc là ai nên bà đã đặt niềm tin vào lòng thương xót, nhân từ của Chúa hơn là lời nói hiểu theo ý con người. Bà chỉ thèm khát được xin ăn những mảnh vụn từ bàn (của Chúa) rơi xuống thôi, còn tôi hôm nay được phúc biết bao dự bàn tiệc thánh của Chúa mỗi thánh lễ hằng ngày, mỗi thánh lễ Chúa Nhật, thế mà tôi chẳng khao khát và tin mạnh mẽ được như bà.

Phải thú thật rằng khi thấy những người ăn xin đứng dưới mưa nắng xin tiền nơi các góc đường hay lối ra của xa lộ freeway ở Mỹ, có lúc tôi không dừng lại, có lúc dừng lại bố thí thì chỉ cho một đồng, vì tôi nghe nói những người này xin tiền để mua thuốc lá hút hay mua rượu uống mà thôi. Nhìn tấm bảng họ cầm trên tay, thường viết đơn giản đại khái như: Need your help. God bless! (Cần sự giúp đỡ của bạn. Xin Chúa chúc lành). Qua tấm bảng với vài chữ đó, tôi học được từ họ một điều: Ai cho tôi cái gì thì tôi chỉ nói cám ơn, chứ ít khi nói xin Chúa chúc lành cho họ. Ngay cả lời chúc Tết đầu năm cũng thế, nếu để ý thì xem ra tôi kém lòng tin hơn họ. Tôi thường nói những lời chúc Tết như: chúc ông bà/anh chị/em mạnh khỏe, may mắn, hạnh phúc và thịnh vượng... Lời chúc của tôi đâu có ảnh hưởng gì cho người được chúc vì đó là lời từ môi miệng tôi mà ra. Đôi khi còn mâu thuẫn nữa là khác, tôi chúc họ khỏe mạnh trong khi chưa chắc tôi đã... có sức khỏe? Vì thế, hằng năm tôi vẫn chúc Tết đến mọi người và rồi người được tôi chúc vẫn bệnh tật, vẫn kém may mắn, vẫn thiếu hạnh phúc, vẫn xui xẻo và vẫn... nghèo! Có lẽ tôi nên xin Chúa chúc lành, chúc sức khỏe, chúc hạnh phúc cho họ thì lời chúc sẽ có quyền năng, có hiệu quả hơn. Chỉ có Chúa mới có thể làm cho lời chúc được trở nên hiệu lực. Cám ơn mấy người cầm bảng xin tiền nhé! Quý vị vừa ăn xin, vừa rao giảng!

Trong “Năm Lời Chúa” này, người không tin Chúa thì đi hái lộc, xin quẻ, riêng người Công Giáo tôi thấy một vài nơi, một vài hội đoàn cắt câu Lời Chúa rồi phát cho mọi người. Khi nhận được thường ai cũng mở ra đọc xem Chúa nói gì với mình ngày đầu năm. Tôi thấy đó là điều hay, ít ra thì mọi người đều đọc Lời Chúa, cho dù lười đọc như tôi!

Nguyện xin Chúa chúc lành cho Quý Cha, Quý vị và các Bạn được an-vui-mạnh và hăng say rao giảng Lời Chúa trong năm Bính Tuất.

JB. Người Tín Hữu

| Giới thiệu | Trang chủ | Tin tức | Nhắn tin | Diễn Đàn | Liên lạc |
Ban biên tập : Trần Văn Minh - Trưởng ban. Ngô trọng Đức - Phụ trách kỹ thuật
Trần Minh Cảnh – Biên tập viên Vũ Hùng Cường – Biên tập viên
Liên hệ :buichu@buichu.net