13-9-06.
Ăn kẹo.
Mẹ ơi con suýt gẫy răng.
Thôi con trả mẹ chẳng ăn kẹo này.
Thắng bé mới lạ lùng thay!
Kẹo ăn phải ngậm sao mày lại nhai.
Cậu em nghe nói êm tai.
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần.
Tự nhiên chất ngọt tan dần.
Mặt mày xem đã có phần vui tươi.
Mẹ nhìn con, miệng mỉm cười
Từ nay khôn lớn ra đời bôn ba.
Con nên nhân đó suy ra.