13-07-07. NHỚ THẦY Ngày vui năm nay em không về thăm thầy Bạn bè cũng xa quê gần hết Mỗi đứa một nơi bộn bề công việc Chẳng biết bây giờ có nhớ đến thầy không?
Chữ nghĩa thầy cho có lẽ chẵng còn nguyên Chúng em đánh rơi giữa cuộc đời cuộn chảy Manh áo - miếng cơm - tình yêu - lẽ sống Cứ oằn lên theo năm tháng rộng dài
Vẫn giữ nguyên cho đời ấm áp một khoảng trời Khoảng thời ấu thơ được gặp thầy mỗi buổi Vai áo bạc màu, tóc pha sương muối Thầy vẫn ân cần dạy dỗ hân hoan
Ðêm nay ngồi thao thức giữa canh khuya Em lại miệt mài soạn từng trang giáo án Chợt nhớ lòng trước những điều sâu thẳm Có được phút giây nầy em đã nhận từ đâu Biết đến bao giờ em trả hết ơn sâu!
GV. Nguyễn Thị Hồng Dương
NGƯỜI THẦY ÐẦU TIÊN
Bước chân vào lớp một Con đã được học thầy Mấy năm thầy dạy bảo Ðã khắc vào tim con Những nét chữ thân thương Nào phép trừ, phép cộng Những bài học đầu tiên Làm sao con quên được Lời nói thầy trong suốt Văng vẳng bên tai con Những lúc thầy cầm tay Dạy cho con tập viết Thầy đã cố dành hết Tâm huyết cả tình thương Ðể cùng với mái trường Xuyên suốt nghề dạy học Cho đến khi tóc bạc Thầy vẫn dạy chúng con Chữ "hiếu" là chữ "tâm" Cả "trí" và "đạo" nữa Chúng con luôn ghi nhớ Những lời dạy của thầy Mấy bài thơ hôm nay Dâng lên thầy: "kính tặng"!
Gv Nguyễn Thị Tú Duyên
|